Luân Tâm

75. cũng không


Hồn đau đốt cháy tình sầu
Nổi trôi vào tận tinh cầu vô danh
Ngập ngừng ánh mắt long lanh
Gặp nhau chưa dám... sao đành biệt ly?
Quá nghèo nên chẳng còn chi
Còn chăng một chút tình si lỗi thời
Lang thang khắp mấy chợ trời
Nát tim đổ máu nhuộm đời dối gian
Tiếc chi gặp gỡ muộn màng
Hoa rơi lá rụng bên đàng khóc hoa!
Thương thân tủi phận không nhà
Mặt trăng áo gió hay là tóc mây
Đầu thai lầm đến chốn nầy
Đoạn trường kiếp trước hao gầy kiếp sau
Chia tay rừng núi cũng đau
Ngày say đêm tỉnh làm sao qua cầu?
Quanh co còn biết đi đâu
Đất trời đã mất hết màu bình yên
Biết sao nợ? Biết sao duyên?
Phút giây gặp gỡ đảo điên nghìn đời!
Trèo cao té nặng lỡ rồi
Lỡ thầy lỡ thợ lỡ tôi lỡ người!
Xin cho đẹp một nụ cười
Dám đâu xin tiếng gọi mời nửa đêm
Còn gì để nhớ để quên
Hoài công chờ gió gọi tên ngọt ngào
Tìm chi lối cũ trăng sao
Nghìn thu bạc mệnh kiếp nào cũng... không !


Luân Tâm
MD 01/12/03

Được bạn: vdn 28.12.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "75. cũng không"